Liêm sỉ là gì? Đây là một khái niệm rất quan trọng trong văn hóa của người Việt Nam, đại diện cho phẩm chất con người biết giữ gìn danh dự, biết tự trọng và biết trân trọng giá trị của bản thân mình. Liêm sỉ không chỉ là một trạng thái tinh thần, mà còn là chuẩn mực đạo đức và hành vi trong xã hội. Người có liêm sỉ luôn biết cân nhắc giữa lợi ích cá nhân và cộng đồng, tránh làm tổn thương người khác hay làm mất thể diện của bản thân. Từ lâu, liêm sỉ đã được người Việt coi là một trong những đức tính nền tảng giúp hình thành nên nhân cách tốt đẹp, góp phần xây dựng xã hội văn minh, công bằng. Trong thời đại hiện nay, khi xã hội phát triển và nhiều giá trị bị thử thách, việc giữ gìn liêm sỉ có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Nó giúp mỗi người làm chủ chính mình, kiểm soát hành động và lời nói, từ đó tạo dựng niềm tin và sự tôn trọng từ người xung quanh. Như vậy, liêm sỉ là gì không chỉ gói gọn trong khái niệm truyền thống, mà còn là yếu tố cốt lõi trong việc duy trì đạo đức xã hội và xây dựng bản sắc cá nhân trong cuộc sống hiện đại. “Liêm sỉ” là thuật ngữ thể hiện phẩm chất đạo đức của một con người, bao gồm sự trung thực, chính trực và đáng tin cậy . Người liêm sỉ là người sống trong sạch, biết tránh xa những hành vi gây tiếng xấu và luôn giữ gìn danh dự của bản thân. Khái niệm liêm sỉ là gì có thể được hiểu sâu sắc hơn khi nhìn vào lịch sử và nền đạo đức truyền thống Việt Nam. Liêm sỉ luôn là một chuẩn mực đạo đức được đề cao trong Nho giáo và triết lý sống của người Việt. Từ xa xưa, các bậc hiền nhân và phong tục tập quán đều đề cao liêm sỉ như một cách để bảo vệ danh dự cá nhân, giữ gìn trật tự xã hội. Qua từng thời kỳ, khái niệm này được mở rộng và phát triển phù hợp với từng điều kiện xã hội nhưng vẫn giữ nguyên giá trị cốt lõi là sự tự trọng, trung thực và tôn trọng người khác. Trong quá trình hội nhập và tiếp thu văn hóa hiện đại, liêm sỉ vẫn giữ vai trò quan trọng trong việc củng cố đạo đức công dân, góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa Việt Nam truyền thống một cách bền vững. Liêm sỉ (Integrity and Moral Shame) là một trong những phạm trù đạo đức nền tảng, phản ánh phẩm chất và khí tiết của con người trong ứng xử với bản thân, với người khác và với xã hội.