Hình tượng và vai trò của hoạn sủng trong các triều đại phong kiến không hề đứng yên mà luôn biến chuyển theo thời đại và bối cảnh xã hội. Từ thời Lý, Trần đến Nguyễn, vị thế của hoạn sủng được nhìn nhận với nhiều thái cực khác nhau, từ sự kính trọng đến nghi ngờ thậm chí bị xem nhẹ. Sự thay đổi này thường gắn liền với chính sách cung đình về chức năng hôn nhân và phân tầng xã hội, cũng như sự tiếp nhận văn hóa từ các nước láng giềng. Ví dụ, trong triều Nguyễn, hoạn sủng được tổ chức rất chặt chẽ, với quy định rõ ràng về danh xưng, quyền lợi và trách nhiệm, tạo nên một hệ thống cung đình có trật tự cao. Tuy nhiên, vào cuối thời phong kiến, sự sụp đổ của triều đình kéo theo việc thay đổi toàn bộ cơ cấu xã hội khiến hình ảnh hoạn sủng không còn giữ vị thế truyền thống nữa. Ngày nay, hoạn sủng xuất hiện nhiều trong nghiên cứu lịch sử, nghệ thuật hoặc văn học, mang ông ý nghĩa bi nhân hoặc phản ánh diễn biến xã hội phong kiến một cách sâu sắc và đa chiều. Đọc truyện HOẠN SỦNG tại MonkeyD - Đã full (Hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Hoạn sủng không phải lúc nào cũng là một hiện tượng chỉ mang lại lợi ích cho triều đình phong kiến mà đôi khi còn dẫn đến những hệ quả phức tạp. Ở mặt tích cực, hoạn sủng có thể mang lại sự gần gũi, thấu hiểu tâm tư của vua, giúp giám sát và điều phối các hoạt động trong cung cung đình. Họ cũng hỗ trợ vua duy trì tinh thần, tập trung điều hành đất nước. Nhưng mặt khác, sự cạnh tranh trong hoạn cung rất khốc liệt, dễ dẫn đến các cuộc mưu toan, tranh giành quyền lực, gây ra chia rẽ nội bộ, ảnh hưởng đến sự đồng nhất chính quyền. Việc vua quá lệ thuộc vào hoạn sủng có thể làm suy yếu vai trò của các quan chức triều đình, tạo ra sự bất ổn chính trị hoặc làm giảm hiệu quả lãnh đạo. Nhiều tư liệu lịch sử cũng cảnh báo rằng khi hoạn sủng chi phối thái quá có thể là nguyên nhân khiến triều đình phong kiến bị người ngoài lợi dụng, dẫn đến sự suy tàn của triều đại. Như vậy, vai trò của hoạn sủng phải được cân nhắc một cách thận trọng trong bối cảnh lịch sử cụ thể. Bùi Hồi Quang nhìn nàng ánh mắt ngậm gần như điên cuồng lưu luyến, ách giọng nói nói: Không thành. Với Bùi Hồi Quang mà nói, Thẩm Hồi là hạo khung nguyệt, mà hắn là bỉ dơ bùn. Nhưng cho dù lạn thấu, cũng muốn dùng hết sở hữu cố chấp, làm chuyện cả thiên hạ không tán đồng được đến nàng.